
Tháp Luông. Ảnh: Lekima
ĐẾN VIÊN CHĂN UỐNG BIA LÀO
Một niềm tự hào của người dân Lào là bia Lào được bán khắp mọi nơi nhưng khách châu Âu thường vào Khob Chai Deu Garden gần đài phun nước Nam Phou. Đây là một quán café – ăn nhanh rộng rãi với không gian tuyệt đẹp nhưng giá khá đắt. Tuy nhiên, chuyến du lịch bụi sẽ kém phần ý nghĩa nếu ai đó không được thưởng thức một chai bia Lào ăn kèm đồ nướng ở chợ đêm ẩm thực nằm ven bờ sông Mê Kông.
Dòng Mê Kông chạy dài bao quanh thành phố, ban ngày lặng lẽ chảy qua những ngôi chùa cổ kính nằm trên phố Fa Ngum nhưng khi đêm đến, đây là một trong những khu vực nhộn nhịp nhất thành phố. Mùi vị hấp dẫn từ hàng trăm quầy đồ nướng ngoài trời dễ khiến khách đi bộ phải rẽ vào. Có thịt gà, thịt lợn, thịt bò nướng, tôm, cua nướng, nhưng nhiều nhất vẫn là các loại cá nướng. Giá cả phải chăng. Khách có thể gọi vài con tôm to tẩm gia vị nướng (mỗi con 800 kíp) và một chai bia Lào 75ml cũng chừng ấy tiền. Ánh nến ấm cúng, gió từ sông Mê Kông thổi vào mát rượi và thái độ dễ chịu của những người phục vụ khiến khách đã ăn hết rồi mà chẳng muốn về. Vị của bia Lào tuyệt ngon, quả không hổ danh cho dòng chữ “Beer Laos” in trên những chiếc áo phông bày bán ở các khu du lịch. Từ khu chợ ẩm thực nướng rẽ sang bên đường sẽ là khu “phố Tây”. Thành phố Viên Chăn chỉ có khoảng 200.000 dân nên buổi tối khá vắng vẻ. Tuy nhiên, khu này thì sẽ nhộn nhịp đến đêm khuya với hàng trăm quán bar, café, nhà hàng và quán internet. Khác với Campuchia, Internet ở Lào rất thuận tiện, ngoài những quán café, Internet thì các khách sạn đều có sẵn dịch vụ này miễn phí hoặc giá rẻ. Viên Chăn có hai rạp chiếu phim nhưng chỉ phục vụ vào ngày lễ. Sàn nhảy cũng có vài chiếc; to nhất là Novotel nằm trên đường Luang Prabang. Giá vé khoảng 20.000VND, lại kèm theo một đồ uống miễn phí nên tối nào cũng đông nghịt.
Viên Chăn chưa có trung tâm thương mại và siêu thị theo đúng nghĩa nhưng bù lại có chợ sáng (Thal Sao) rất to. Tên là chợ sáng nhưng chợ mở cửa đến 4h00 chiều, hàng hóa chủ yếu là đồ truyền thống và toàn bộ tầng trên là các quầy bán vàng bạc. Ở đây tôi gặp nhiều người bán hàng là người Việt. Nhiều đến nỗi ngỡ đâu mình đang ở chợ Đồng Xuân. Người Lào có tiếng là thân thiện, thật thà và đôn hậu nên khách có thể xem và mặc cả thoải mái mà không sợ họ tức giận. Tuy nhiên, nếu ai chỉ định đi mua sắm thì không nên chọn Lào.
MỘT NGÀY ĐI BA NƯỚC
Nếu có sức khỏe một chút du khách sẽ lập được kỷ lục: đi ba nước bằng đường bộ trong vòng một ngày. Đó là khi bạn đi từ Việt Nam sang Viên Chăn rồi lại muốn sang Nong Khai (Thái Lan) mua rốn vài thứ đồ. Từ Viên Chăn tới cửa khẩu Nong Khai chỉ khoảng 17km. Nghe người Việt và người Lào quảng cáo rằng sang Nong Khai shopping thoải mái chẳng thua gì Bangkok, tôi cũng đánh liều một phen dù tiếng tăm chả biết một chữ và không có người dẫn đường.
Sau khi tham quan Vườn tượng (cách Viên Chăn 24km) với gần trăm pho tượng phật khổng lồ, tôi đi tuk tuk tới cửa khẩu (chỉ cách đó chừng 7km). Làm thủ tục xuất cảnh xong, thấy người ta lũ lượt trèo lên một chiếc xe buýt, tôi cũng đưa tiền cho người soát vé rồi lên theo. Xe đi trên đường hữu nghị Thái Lào theo lề bên trái (nghĩa là theo luật giao thông Thái Lan). Cầu Hữu Nghị bắc ngang sông Mê Kông, dải phân cách giữa hai nước Lào và Thái Lan, dài hơn 01km, xây dựng năm 1994, kinh phí 30 triệu USD. Đầu cầu bên kia là cửa khẩu Thái Lan. Tới đây, chiếc xe buýt của tôi chạy đi mất cùng toàn bộ số hành khách. Số hành khách trên xe đều là người Lào, hoặc người Thái Lan, nên họ đã khai sẵn tờ xuất cảnh (đối với người Lào) và nhập cảnh (đối với người Thái Lan) từ trước, thành thử lúc này chỉ cần xuất trình với nhân viên hải quan rồi lên xe. Tôi đành ở lại làm tờ khai và bị chiếc xe “bỏ rơi”. Dù sao cũng đã có rất nhiều taxi và tuk tuk trực sẵn đón khách vào trung tâm Nong Khai (cách cửa khẩu chừng 3km). Nong Khai là một thành phố rất nhỏ với một vài phố chính và chỉ cần nói “Nong Khai centre”, anh lái taxi đưa tôi thẳng tới siêu thị Lotus, một trung tâm thương mại một tầng, không rộng lắm, và hàng hóa ở đây làm tôi thất vọng. Nhưng dù sao trong đó cũng có KFC và cả kem Ý, là những thứ mà ở Lào không thể tìm thấy...
Duy Ngọc