Từ TP Huế đi về xã Phú Xuân, huyện Phú Vang mất khoảng 20 cây số, chúng ta gặp ngay những đầm phá rộng lớn, phía trên là những "nhà chồ" - là nơi ngư dân trú ngụ để đánh bắt thủy hải sản.
Con đường vào đầm phá phải đi bộ qua cầu tre dẫn qua các dãi cát trắng
Các cây nêu treo cờ đỏ đánh dấu từng vùng đầm của mỗi hộ ngư dân
Một "nhà chồ" nằm trên cạn, bên cạnh là khoảnh đầm nuôi hải sản
Các "khu đất" của ngư dân được giới hạn bởi cọc tre và lưới.
Chiếc thuyền cỏn con chạy bằng động cơ đưa chúng tôi ra với đầm phá Tam Giang lồng lộng sóng nước nơi ngày xưa nổi tiếng với câu "Thương em anh cũng muốn vô - Sợ Truông Nhà Hồ, sợ Phá Tam Giang"
Những sản vật trao đổi giữa hai bên, có thể bằng tiền hoặc có thể "vật đổi vật" như lúc xưa
Buổi trưa chiều hàn huyên những câu chuyện về cuộc sống, được nghe ngư dân kể chuyện đầm phá và kinh nghiệm sống của cha ông trên vùng sông nước đã có từ ngàn đời nay.
Buổi trưa chiều hàn huyên những câu chuyện về cuộc sống, được nghe ngư dân kể chuyện đầm phá và kinh nghiệm sống của cha ông trên vùng sông nước đã có từ ngàn đời nay
Nguồn: Dantri.com.vn